Ngày Xuân

Ngày xuân thả bộ giữa hàng cây,
Ngưỡng cảnh đào phai, bích lượn đầy.
Thoải mái tìm quanh, nào bãi sậy,
Mơ màng ngó ngược, cả trời mây.
Bèo loang có lẽ do người đẩy,
Nước vẩn vì chưng sẵn bọn vầy.
Tụi trẻ nô đùa vung nón vẫy,
Nhà thơ ngẫm ngợi đứng đờ ngây.

Suutam

Phận Hèn

ÂM thầm một bóng giữa làn song
CÁI nghĩa tàu khan lạnh cõi lòng
BỞI những tâm hồn day dứt động
HƯƠNG đời chẳng vẹn não nề trong
PHÒNG đơn nhạt nhẽo hờn vây sóng
GỐI lẻ ngàn năm hận trổi lòng
LẠNH lẽo tâm hồn dâng cháy bỏng
DUYÊN tình bạc bẽo hết chờ mong

Suutam

Tự Sự

Khởi viết thơ Đường ngũ độ thanh
Mà ngơ lỗi bệnh há sao lành
Niêm vần cứ lẫn suy mò chậm
Đối luật chưa tường diễn thảo nhanh
Mỗi bận so tìm nhưng chẳng sáng
Nhiều khi xét ngẫm lại không rành
Mong từng ý gợi trao từ ảv
Đợi những câu bình đến bởi anh

Suutam

Ngày Hội

Đường Thi mở hội với Ninh Bình
Đất cội bao đời đã sản sinh
Bích Động chờ huynh vần thả chữ
Tràng An đãi muội tứ giao tình
Ngôn hiền thắp lửa miền nhân kiệt
Ngữ thảo in hình chốn địa linh
Trúc mọc đầu đình khoe nghĩa cả
Ngàn năm sáng tỏa Việt Nam mình

Suutam

Tập Viết

Viết bởi thơ Đường ngũ độ thanh
Dầu cho mất ngủ lại không rành
Mong hoài lão trượng trình thưa nhỏ
Gọi mãi gu gồ để đáp nhanh
Trẻ thấy xê vần tranh cũng ngại
Già xem lệch chữ bảo chưa thành
Bao ngày tập sải chèo sang bến
Vẫn đặng ơn thầy mới nổi danh

Suutam

Ngữ Điệu

Ham tìm ngữ điệu bởi nhiều thanh
Lúc ngủ toàn mơ lẽ hợp thành!
Để luật len vào y bức vẽ
Nên từ chuyển đến hệt màn tranh
Lời trau chuẩn luật ôm ngoài nhánh
Tiếng luyện thuần niêm phủ giữa cành
Mãi học thơ đường mang ý tưởng
Ôi dào! xướng họa thỏa lòng anh

Suutam

Ngũ Độ Thanh

Thơ đường ngũ độ gắng cài thanh
Học hỏi dày công sẽ viết rành
ý đủ so tài trao giỡn chị
Câu đầy sánh giỏi tặng đùa anh
Niêm vần ngó ổn mong luồn đạt
Luật chuẩn nhìn yên sẽ lách thành
Muốn tặng vui đời luôn mãi trải
Quen dần rộn rã phủ càng nhanh

Suutam

Nợ Đường Tơ

Thân tằm trọn kiếp nhả đường tơ
Nợ mãi guồng quay đến chẳng ngờ
Bấc thổi bờ dâu trầm ý nhạc
Nồm hong dáng lụa bổng lời thơ
Tròn duyên cảm hạ người nao nức
Lỡ phận sầu đông kén thẩn thờ
Ngẫm cuộc buồn vui đời lắm ngả
Thân tằm phải chịu khép niềm mơ

Suutam

Kiếp Nhã Tơ

Não phận con tằm kiếp nhả tơ
Làm ra vải gấm đẹp không ngờ!
Mòn hơi trỗi tiếng theo dòng nhạc
Kiệt chữ gieo vần thả ý thơ!
Chí cả chừng bao người ngưỡng mộ?
Tài hoa được mấy kẻ tôn thờ?
Cam đành rút ruột cho đời mãi
Để những linh hồn dệt ước mơ!!!

Suutam

Mùa Đi

Cầm tay những ước trọn con đường
Lại bỗng chia lìa chẳng vấn vương
Bởi khối tình chung sầu vĩnh biệt
Mà câu thệ lỡ buốt đêm trường
Tìm trong mộng ảo niềm nhung nhớ
Ủ tận tim nồng nỗi luyến thương
Dẫu biết mùa xưa nào trở lại
Riêng lòng vẫn ấm một làn hương

Suutam